Thekchen Chöling, Dharamsala, HP, Ấn Độ, ngày 23 tháng 3, 2016 - Khu vườn Thekchen Chöling được trang hoàng bằng hoa và trang trí thổ cẩm trong danh dự của lễ kỷ niệm một trăm năm của Men-Tsee-Khang (Viện Chiêm Tinh và Y Dược Tây Tạng). Các Sikyong, với các thành viên trong quá khứ và hiện tại của Kashag, và Chủ Tịch Hạ Nghị Viện và các thành viên đương nhiệm của Quốc hội Tây Tạng lưu vong đã tụ tập tại diễn đàn bên dưới Chánh Điện.
Thánh Đức ĐLLM vẫy chào cộng đồng Tây Tạng khi Ngài quang lâm tham dự Lễ kỷ niệm Bách Niên của Viện Chiêm Tinh và Y Dược Tây Tạng tại Dharamsala, Ấn Độ vào 23 tháng 3, 2016. Ảnh / Tenzin Choejor / VPĐLLM |
Có khoảng không gian cho sự dự đoán di chuyển đến đúng chỗ trong số những người Tây Tạng, trẻ và già, chật kín đầy sân, khi họ chờ đợi sự quang lâm của Thánh Đức Đạt Lai Lạt Ma. Sau đó, từng hồi trống vang lên và ban nhạc của sinh viên Tây Tạng bắt đầu biểu diễn khi Ngài xuất hiện ngang qua cổng từ nơi cư trú của mình. Mỉm cười và vẫy tay chào các thành viên của đám đông, Ngài đi qua khu vườn cùng với các thành viên của Chính phủ tiểu bang Himachal Pradesh và an tọa trên Pháp tòa của mình.
Một lời giải thích ngắn về ba điểm chính của buổi lễ được trình bày. Năm nay đánh dấu kỷ niệm của 100 năm Thánh Đức Đạt Lai Lạt Ma thứ 13 đã thành lập Men-Tsee-Khang tại Lhasa. Hôm nay đánh dấu 55 năm kể từ khi Thánh Đức Đạt Lai Lạt Ma tái lập các Men-Tsee-Khang lưu vong. Ngoài ra, còn là kỷ niệm 320 năm kể từ khi Đức Dalai Lama thứ 5 thành lập một trường cao đẳng y tế Chagpori ở Lhasa.
Mọi người đều đứng lên để hát bài quốc ca Tây Tạng. Trà và cơm ngọt được phân phát phục vụ. Nhân viên và sinh viên của Viện Chiêm Tinh và Y Dược Tây Tạng. (Men-Tsee-Khang) đã ca một bài hát được sáng tác đặc biệt cho dịp này; và Vị Giám đốc, Tashi Tsering, đã trình bày bài phát biểu của mình, đầu tiên bằng tiếng Anh và sau đó là tiếng Tây Tạng. Ông chào đón Thánh Đức Đạt Lai Lạt Ma và tất cả các vị chức sắc và khách mời. Ông nhắc lại rằng mục tiêu Men-Tsee-Khang là để bảo tồn nghệ thuật Tây Tạng về chữa bệnh, Sowa rigpa, đóng góp cho lợi ích của nhân loại. Ông cảm ơn các nhân viên và sinh viên của Viện về sự góp sức của họ trong việc này. Ông nhớ lại rằng khi Thánh Đức Đạt Lai Lạt Ma tái lập các Men-Tsee-Khang vào năm 1961 và bổ nhiệm vị bác sĩ đầu tiên, Tiến sĩ Yeshi Dhonden, ông nhận xét rằng đó là một khởi đầu nhỏ nhưng trong thời gian đó Y học Tây Tạng đã chứng minh được giá trị của nó.
Nhân viên và học sinh của Men-Tsee-Khang đã ca một bản nhạc được sáng tác đặc biệt cho Lễ kỷ niệm Bách Niên của Men-Tsee-Khang tại Dharamsala, Ấn Độ vào 23 tháng 3, 2016. Ảnh / Tenzin Choejor / VPĐLLM |
Giám đốc tiếp tục nói rằng ở Tây Tạng, các trường đại học y khoa ở Chagpori đã bị phá hủy; và mặc dù Men-Tsee-Khang ở Lhasa đã được tha nhưng nhiều bác sĩ trưởng ở đó đã bị giam cầm. Ngài trích dẫn những ví dụ của tiến sĩ Tenzin Chodak và Tiến sĩ Lobsang Wangyal, người cuối cùng gia nhập Men-Tsee-Khang lưu vong sau nhiều năm bị giam giữ.
Ông ám chỉ về sự hợp tác đó là mối phát triển giữa Men-Tsee-Khang và các tiểu bang thuộc quần thể rặng Hy Mã Lạp Sơn của Jammu & Kashmir, Himachal Pradesh, bang Arunachal Pradesh và Sikkim. Ông đề cập đến hội nghị được vua Trisong Detsen triệu tập tại Samye đã được các bác sĩ từ Tây Tạng, Ấn Độ, Trung Quốc và truyền thống Yunani tham dự. Những gì đã được học vào dịp đó - sau này đã được đặt ra trong Bốn Thần Chú Y Dược do ngài Yuthok Yonten Gonpo em (1126-1202) trước tác. Ông kết luận bằng một câu trích từ Thánh Đức Đạt Lai Lạt Ma:
"Nhân loại cần một tâm trí lành mạnh và một cơ thể khỏe mạnh; và người Tây Tạng chúng tôi có thể đóng góp cho nhu cầu đó - cho dù chúng tôi đang sống trong hoàn cảnh của người tị nạn”.
Shri Thakur Singh Bharmori, Bộ trưởng Bộ Lâm nghiệp trong Chính phủ của tiểu bang Himachal được mời đến để nói chuyện. Ông ca ngợi tầm nhìn của Ngài về việc tái lập các Men-Tsee-Khang ngay sau khi đến sống lưu vong, ông nhấn mạnh tầm quan trọng của truyền thống y học Tây Tạng ngày nay. Ông đề nghị rằng các hệ thống y học cổ truyền nên tham khảo ý kiến và hỗ trợ lẫn nhau. Cần lưu ý rằng khu vực thuộc quần thể Hy Mã Lạp Sơn rất giàu dược thảo, ông cảnh báo rằng chúng ta cần phải thận trọng trong việc sử dụng sự ưu đãi mà mẹ thiên nhiên đã cung cấp cho chúng ta.
Bộ trưởng Bộ Lâm nghiệp của HP. - Shri Thakur Singh Bharmouri - nhìn Thánh Đức ĐLLM cám ơn Bộ trưởng về Ayush của HP. - Shri Karan Singh với món quà lưu niệm tại Lễ kỷ niệm Bách Niên của Men-Tsee-Khang tại Dharamsala, Ấn Độ vào 23 tháng 3, 2016. Ảnh / Tenzin Choejor / VPĐLLM |
Shri Karan Singh nói với đám đông rằng ông đã tự véo vào mình để đảm bảo rằng ông đã không nằm mơ, vì ông không thể tin rằng ông đã có một sự vinh dự được ngồi bên cạnh Ngài. Ông nói rằng, là một Bộ trưởng về Ayush, ông đã rất ấn tượng bởi công việc Men-Tsee-Khang. Vì Sowa rigpa, nghệ thuật chữa bệnh của Tây Tạng, đã được công nhận bởi Chính phủ Ấn Độ vào năm 2010, ông mong đợi để giúp thúc đẩy nó thăng tiến ở Ấn Độ cũng như ở nước ngoài.
Shri Ravi Thakur, Lahaul & Spiti MLA, người bạn lâu dài của nhân dân Tây Tạng và là người ủng hộ cho Men-Tsee-Khang - đã bày tỏ lòng biết ơn của mình đối với Thánh Đức Đạt Lai Lạt Ma trong những lần Ngài đến viếng thăm Lahaul & Spit và đã ban cho những lần thuyết Pháp bao gồm cả sự truyền quán đảnh Kalachakra. Ông cũng hết lòng bày tỏ sự ngưỡng mộ của mình đối với những nỗ lực của Men-Tsee-Khang; và đã kết luận, cũng như các đồng nghiệp của mình đã phát biểu trước đó, là nguyện cầu cho Ngài được khỏe mạnh và trường thọ.
Thánh Đức Đạt Lai Lạt Ma đã tặng quà lưu niệm cho mỗi chính trị gia Ấn Độ và Nghị Sĩ của Nga - ông Irinchey Matchanov, người đến từ Buryatia, là một thành viên của ủy ban Quốc hội về bảo vệ sức khỏe. Ngài cũng đã thể hiện sự ngưỡng mộ đối với tiến sĩ Yeshi Dhonden về việc ông đã phục vụ tận tình trong thời gian nhiều năm, cũng như một số các bác sĩ và dược sĩ khác.
Khi được mời để nói chuyện với hội chúng, Ngài bắt đầu bằng cách nói rằng Ngài không thể nhớ tên của tất cả các vị khách và các nhà chức sắc, nhưng Ngài xin được trân trọng chào đón tất cả họ. Ngài nhận xét:
"Đây là một trong những giai đoạn khó khăn nhất của lịch sử Tây Tạng, nhưng chúng tôi đã làm việc chăm chỉ và sự tái lập của Men-Tsee-Khang là một phần trong sự nỗ lực của chúng tôi. Chúng tôi đã đến như những người xa lạ, nhưng nhiều tổ chức khác nhau đã chăm sóc cho những người tị nạn chúng tôi hết sức tử tế. Vì vậy, bây giờ, sau hơn 50 năm sống lưu vong, Tây Tạng được biết đến như là một dân tộc có ngôn ngữ riêng của họ và đó chính phương tiện để bảo tồn văn hóa phong phú của chúng tôi. Điều này đôi khi được mô tả trong các thuật ngữ về năm nghành khoa học chính và phụ, trong đó bao gồm ngữ pháp tiếng Phạn, y học, triết học Phật giáo, logic và nhận thức luận; và nghệ thuật và hàng thủ công”.
Thánh Đức Đạt Lai Lạt Ma phát biểu tại Lễ kỷ niệm Bách Niên của Men-Tsee-Khang tại sân Thekchen Chöling ở Dharamsala, HP, Ấn Độ vào 23 tháng 3, 2016. Ảnh / Tenzin Choejor / VPĐLLM |
Ngài nhấn mạnh về lý luận và nhận thức luận đã quan trọng như thế nào đối với các bậc Thầy Ấn Độ của truyền thống tiếng Phạn. Họ đã sử dụng chúng - như Đức Phật đã khuyên - để kiểm tra và đánh giá giáo lý của Ngài. Điều này cho phép họ phân biệt những giáo lý mà có thể được chấp nhận theo nghĩa đen, bởi vì chúng phù hợp với lý luận và logic, và những giáo lý đã được giải thích. Ngài nói rằng những văn chương có kiến thức rộng về logic và nhận thức luận của Trần-na và Pháp Xứng đã được bảo quản ở Tây Tạng và tri ân những tác phẩm của Chapa Chokyi Sengey (1109-1169) và Sakya Pandita (1182-1251), tác giả của “Kho Tàng Lý Luận” trong việc đồng hóa nó với sự nghiên cứu Tây Tạng.
Về nghệ thuật và hàng thủ công, Ngài nói rằng chúng không quá rộng lớn nhưng bao gồm các chế tác những pho tượng Phật, Bồ Tát và các bậc Đạo Sư, những kỹ năng bảo quản ở địa phương tại Viện Norbulingka. Ngài đề cập đến câu chuyện của Khunnu Lama Rinpoche đã kể với Ngài rằng nghệ thuật và hàng thủ công có thể được coi một trong hai trạng thái bên ngoài hoặc bên trong. Sự thực hành của Phật tử về chuyển hóa nội tâm sẽ là một phần của thể loại này. Ngài ca ngợi truyền thống Tây Tạng về việc nghiên cứu và thực hành một cách nghiêm túc và đã mang lại những kinh nghiệm thật đáng kinh ngạc.
"Theo kinh nghiệm của riêng tôi, tôi đã rất ngưỡng mộ những giá trị của truyền thống mà chúng tôi đã giữ cho nó vẫn được sống còn. Một hệ thống toàn diện của Phật giáo đã lan rộng khắp Tây Tạng và mà đa số người Tây Tạng thì vẫn còn mù chữ và không hiểu rõ về nó. Nếu chúng ta muốn những truyền thống này được tồn tại thì chúng ta phải tham gia vào chúng với trí tuệ của mình. Nếu chúng ta chỉ có niềm tin mù quáng mà không hiểu biết hoặc không sử dụng logic và lý luận thì Phật giáo sẽ không tồn tại lâu dài được.
Thánh Đức Đạt Lai Lạt Ma phát biểu tại Lễ kỷ niệm Bách Niên của Men-Tsee-Khang tại sân Thekchen Chöling ở Dharamsala, HP, Ấn Độ vào 23 tháng 3, 2016. Ảnh / Tenzin Choejor / VPĐLLM |
“Không cần biết là bạn đã cầu nguyện bao lâu; nhưng nếu chỉ bằng sự cầu nguyện thôi thì sẽ không bao giờ làm nên sự thay đổi khác biệt gì. Tôi là một học trò hết sức tận tụy của Ngài Long Thọ, nhưng tôi không nghĩ rằng cầu nguyện Ngài thì sẽ được ích lợi nhiều. Chúng ta cần phải nghiên cứu và hiểu biết. Nếu chúng ta không nghiên cứu thì hơn 300 tập của Kinh tạng (Kangyur) và Luận tạng (Tengyur) cũng sẽ không ích lợi gì nhiều. Chư Phật không rửa sạch tội lỗi (của chúng sanh) bằng nước và cũng không thể loại bỏ những đau khổ bằng đôi bàn tay của họ. Họ giúp chúng sanh là bằng cách dạy những gì mà bản thân họ đã chứng ngộ. Để thanh lọc tâm trí của mình, chúng ta phải vượt qua những cảm xúc phiền não đã làm cản trở tâm thức của chúng ta. Điều này có nghĩa rằng chúng ta cũng nên nghiên cứu rộng rãi. Nếu bạn là một người thuộc truyền thống Gelugpa thì bạn nên nghiên cứu các truyền thống khác; các truyền thống Nyingma, Sakya và Kagyu cũng nên làm như vậy nếu bạn có thể.
"Liên quan đến Sowa rigpa, nếu một hội nghị lớn đã có thể được triệu tập vào thế kỷ thứ 8 khi các cơ sở về điều kiện vật chất còn rất nghèo nàn; thì hôm nay - khi chúng ta có những điều kiện thuận lợi và có nhiều cơ hội thì chúng ta sẽ có thể lặp lại việc làm đó. Truyền thống của chúng tôi xuất phát từ hệ thống Tây Tạng, Ayurveda, Trung Quốc và Yunani. Chúng ta nên gặp gỡ với các hành giả của những truyền thống này để thảo luận và trao đổi về những gì chúng ta biết. Chúng ta không nên chỉ dựa vào Bốn Mật Chú, mà nên đưa những sự phát hiện khám phá khác vào nghiên cứu. Không phải chỉ một thời gian là có thể thỏa mãn được. Chúng ta nên mở rộng sự quan tâm của mình; tìm hiểu xem chúng ta có thể đóng góp được gì và học hỏi được gì. Đối với bệnh khẩn cấp thì việc điều trị đối chứng (allopathic) thường là phù hợp hơn, nhưng về lâu dài thì nền Y học Tây Tạng có những phẩm chất chữa bệnh rất tuyệt vời”.
Ngài thừa nhận rằng Men-Tsee-Khang đã thực hiện một thỏa thuận tuyệt vời để giữ gìn truyền thống y học, thiên văn học và chiêm tinh học của Tây Tạng, nhưng khi Ngài đi qua khu vực dành cho người bị bệnh kinh niên trong các khu định cư, Ngài đã tự hỏi liệu một điều gì đó đã không bị lãng quên.
"Bạn có thể nghĩ rằng mọi thứ sẽ ổn thôi nếu bạn chỉ cần tiếp tục như bạn là; nhưng cũng cần có nhu cầu lắng nghe những lời chỉ trích và kiểm tra lại những thiếu sót của mình để tìm cách để giải quyết chúng. Chẳng hạn như, có một vai trò quan trọng đối với việc chọn lấy một biện pháp phòng ngừa. Hãy xem thử chúng ta có thể cải thiện như thế nào. Xin hết! cảm ơn các bạn. Tashi Delek”.
Và với sự kết thúc như thế; Thánh Đức Đạt Lai Lạt Ma đã bước xuống từ diễn đàn và một lần nữa mỉm cười và chào mừng các thành viên của khán giả khi Ngài quay trở về nơi cư trú của mình. Lễ kỷ niệm - gồm cả các bài hát và điệu múa và sự phục vụ cho bữa ăn trưa vẫn tiếp tục diễn ra trong vườn.