Leh, Ladakh, Ấn Độ - Hôm nay, Thánh Đức Đạt Lai Lạt Ma được Hiệp hội Phật giáo Ladakh (LBA) và Hiệp hội Tự viện Ladakh (LGA) thỉnh đến dự tiệc trưa tại Abi-Spang Spituk. Mặc dù trời mưa dai dẳng và không đúng lúc, Thánh Đức Đạt Lai Lạt Ma vẫn đến được địa điểm tổ chức và được Thượng tọa Dorjay Stanzin, Chủ tịch Hiệp hội Tự viện Ladakh, cung đón. Ông đã đảnh lễ Thánh Đức Đạt Lai Lạt Ma và cảm ơn lòng từ ái của Ngài đối với người dân Ladakh trong nhiều năm qua. Ông cũng chào đón Thiksé Rinpoche và tất cả những vị khách khác.
Phụ nữ làng Spituk mặc trang phục đẹp nhất đã biểu diễn tiết mục văn nghệ đầu tiên trong ba tiết mục, vừa hát vừa nhảy một cách duyên dáng và vui tươi trên nền nhạc truyền thống. Tiếp theo, một nhóm đông đảo từ Khu định cư Tây Tạng Sonamling đã hát và nhảy, sự phấn khích của họ không hề bị ảnh hưởng bởi cơn mưa. Trong khi đó, khán giả đã tận hưởng chương trình dưới những chiếc ô che mưa.
Thánh Đức Đạt Lai Lạt Ma đã có những chia sẻ sau:
“Hôm nay, các vị Tăng ni và Cư sĩ, người Ladakh và người Tây Tạng, đã tổ chức lễ kỷ niệm này với sự tận tâm cao độ. Người Tây Tạng chúng ta nói về người dân từ Ba Tỉnh, bao gồm vùng đất từ Dartsedo ở phía đông đến vùng Ngari ở phía tây giáp với Ladakh. Người Tây Tạng chúng ta đã có cơ hội vượt qua biên giới và cảm thấy mình rất giống với người dân Ladakh, những người cùng chia sẻ chung với chúng tôi về ngôn ngữ, văn hóa và tôn giáo.
“Tôi muốn cảm ơn quý vị đã tổ chức sự kiện này tại đây hôm nay.
Tôi đã đề cập đến Ba Tỉnh của Tây Tạng - ở miền trung của Xứ Tuyết- chính phủ Tây Tạng chủ yếu quan tâm đến khu vực đó. Tuy nhiên, tôi thường nói về Ba Tỉnh của Tây Tạng, nơi mà sáu triệu người Tây Tạng đang sinh sống. Tất cả chúng ta đều là người dân của Xứ Tuyết, cùng chung ngôn ngữ, văn hoá và tôn giáo. Tôi sinh ra ở Dhomé, Amdo, một trong ba tỉnh này.
Khi tôi có cơ hội đến thăm các vùng khác nhau của Tây Tạng, tôi có một cảm giác rất mạnh mẽ rằng tất cả chúng ta đều là một dân tộc. Tôi sinh ra ở vùng lân cận Siling thuộc Amdo. Mặc dù nơi này cách xa khu vực trung tâm, nhưng chúng ta cùng chia sẻ một di sản tôn giáo và văn hóa chung. Khi tôi nói về Ba Tỉnh của Tây Tạng, tôi không bị thúc đẩy bởi yếu tố chính trị mà bởi sự công nhận rằng chúng ta - người dân của Ba Tỉnh - là một.
“Việc chế độ cộng sản Trung Quốc chiếm đóng Tây Tạng theo một chương trình nghị sự chính trị, vậy mà tất cả người Tây Tạng đều cảm thấy họ thuộc về Xứ Tuyết, bao gồm Ba Tỉnh. Dưới cái tên Tây Tạng - Xứ Tuyết - chúng ta có một ý thức mạnh mẽ về việc mình là người Tây Tạng. Những người trong chúng ta đến từ Dhotö, Dhome và U-tsang, tạo nên sáu triệu người Tây Tạng. Tất cả chúng ta, dù vui hay buồn, đều có cùng một ý thức về việc mình là người Tây Tạng.
Tôi đã đến nhiều vùng khác nhau của Tây Tạng và nghe nhiều phương ngữ khác nhau được nói ở đó, nhưng người dân sống ở những nơi đó đều có cùng một cảm nhận về người Tây Tạng. Hiện tại, chúng ta đang ở trên một vùng đất giáp ranh với Tây Tạng và là người Tây Tạng, chúng ta có một ý thức mạnh mẽ về việc mình là cùng một dân tộc. Tinh thần này rất mạnh mẽ và rõ ràng trong chúng ta, và tôi rất vui khi cảm nhận được điều đó.
“Chúng ta có các tu viện và ni viện, nơi mà chúng ta gìn giữ được truyền thống tâm linh của mình. Ở miền Trung Tây Tạng, chúng ta có ba cơ sở tu viện chính. Ngoài ra còn có các học viện tu viện lớn ở Kham và Amdo. Những Tu viện này đã bảo tồn tinh hoa truyền thống văn hóa của chúng ta.
Tất cả người dân Ba Tỉnh đều có một cảm giác mạnh mẽ về việc họ thuộc về cùng một dân tộc, những người có cùng một tôn giáo, văn hóa và ngôn ngữ. Điều rất quan trọng là phải nhận ra được điều này.
“Tôi đang ở Ladakh, giáp ranh với Tây Tạng. Như tôi đã đề cập, người Tây Tạng có một ý thức mạnh mẽ về việc mình là cùng một dân tộc. Đây không phải là một tuyên bố chính trị. Từ thời vua Songtsen Gampo, đã có những dịch giả Tây Tạng vĩ đại đã dịch những dịch phẩm về tôn giáo và văn hóa Ấn Độ sang tiếng Tây Tạng. Họ đã cho chúng ta những bản dịch về lời Phật dạy, Kangyur, và những bản dịch Luận giải, Tengyur. Những bản dịch này chứa đựng những lời dạy của Đức Phật.
“Từ miền Đông Tây Tạng, trên biên giới với Trung Quốc, cho đến tận Ladakh, chúng ta có cùng ngôn ngữ, văn hóa và tôn giáo. Không phải là chúng ta bám víu vào những khía cạnh này của truyền thống, mà nền văn hóa mà chúng ta gìn giữ bắt nguồn từ những giáo lý chứa đựng trong Kangyur và Tengyur. Đây là những gì mà chúng ta đã gìn giữ và tiếp tục nghiên cứu và thực hành.
“Các tu viện lớn của chúng ta là những trung tâm học thuật, đóng vai trò thiết yếu trong việc bảo tồn giáo lý Đức Phật. Các nước láng giềng cũng đã nỗ lực bảo tồn truyền thống của Đức Phật, nhưng chúng ta đã áp dụng một phương pháp khác. Chúng ta đã tham gia vào việc nghiên cứu nghiêm ngặt dựa trên logic và lý trí.
“Mặc dù Trung Quốc là quốc gia hùng mạnh cai trị Tây Tạng ngày nay, nhưng truyền thống văn hóa của Tây Tạng thậm chí đã lan rộng đến đó. Người dân Trung Quốc rất quan tâm và ngưỡng mộ truyền thống Phật giáo Tây Tạng, một truyền thống phục vụ cho lợi ích của họ. Tôn giáo và văn hóa Tây Tạng rất quý giá. Truyền thống này cũng đã được bảo tồn ở các vùng biên giới Tây Tạng trong cả nghìn năm qua.
Mặc dù tôi sinh ra ở Dhomé, nhưng tôi đã chuyển đến Lhasa, nơi tôn trí ngai vàng của các Đức Đạt Lai Lạt Ma. Nhờ lòng tốt của các vị Thầy Bốn Sư nên tôi đã được học những chủ đề chính của chương trình Phật giáo, từ logic cho đến Bát nhã Ba la mật, quan điểm Trung quán (Madhyamaka), Vi Diệu Pháp (Abhidharma) và Giới luật (Vinaya). Tôi không mấy hứng thú với cách Vi Diệu Pháp (Abhidharma) mô tả về vũ trụ; tuy nhiên, việc học các môn học khác của tôi rất hữu ích.
“Nếu quý vị có chút hiểu biết về Bát nhã Ba la mật, Trung Quán cũng như Logic và Nhận thức luận, quý vị có thể cảm thấy mình có kiến thức sâu rộng về giáo lý của Đức Phật. Nếu quý vị không quen thuộc với những chủ đề này, thì ngay cả khi quý vị có thể đọc thuộc lòng Vi Diệu Pháp, nhưng sự hiểu biết của quý vị cũng sẽ không được toàn diện.”
“Rồi còn có Mật tông. Truyền thống của chúng ta bao gồm bốn cấp bậc Mật tông, nghĩa là chúng ta được truyền thừa toàn bộ giáo lý của Đức Phật. Cốt lõi của tất cả những giáo lý này là học về sự vận hành của tâm thức và cảm xúc, cách đối phó với những cảm xúc tiêu cực để rèn luyện tâm thức bất ổn của mình. Thông qua việc học tập và thực hành này, những gì mà chúng ta đang làm là nỗ lực để trở thành một vị Phật vì lợi ích của tất cả chúng sinh.
Các truyền thống khác không có được sự học tập và thực hành sâu rộng như vậy. Kiến thức Phật giáo sâu sắc mà chúng ta có được không thể tìm thấy ở bất kỳ nơi nào khác. Chúng ta chủ yếu tập trung vào Trung Quán và Lý Luận. Chúng ta nghiên cứu năm bộ kinh điển nhờ các học giả-chuyên gia trong quá khứ. Đây là một truyền thống tuyệt vời. Tôi đã nghiên cứu các bản văn kinh điển Phật giáo - đây chính là những gì tạo nên truyền thống văn hóa của chúng ta.
“Tại Ladakh, nơi giáp ranh với Tây Tạng, quý vị cũng rất tâm huyết với các truyền thống Phật giáo chung của chúng ta. Và điều này khiến tôi rất hạnh phúc. Trong nỗ lực đóng góp vào sự nỗ lực bảo tồn truyền thống Phật giáo này của quý vị, tôi đã có thể thuyết giảng tại đây và tôi rất vui mừng về điều đó. Xin chân thành cảm ơn quý vị.”
Chủ tịch Hiệp hội Phật giáo Ladakh đã phát biểu lời cảm ơn. Ông bày tỏ lòng biết ơn đến Thánh Đức Đạt Lai Lạt Ma và tất cả mọi người dân Spituk đã dành thời gian và công sức cho việc tổ chức sự kiện này. Dân làng Spituk đã biểu diễn điệu múa Shödöl để kết thúc buổi lễ. Cuối cùng, sau khi dùng bữa trưa, Đức Ngài đã trở về Shewatsel Phodrang.