Tôi rất vui mừng được biết rằng sẽ có kỷ niệm trên toàn thế giới vào dịp kỷ niệm 50 năm ngày thông qua và ký kết Tuyên bố Toàn cầu về Nhân quyền. Tôi cũng vui mừng khi biết rằng văn phòng của Ủy ban Cao ủy Nhân quyền LHQ đang khuyến khích nghiên cứu trên toàn thế giới và phổ biến văn bản Tuyên ngôn Toàn cầu về Nhân quyền để mọi người bình thường được hiểu đầy đủ về các quyền lợi mà họ có.
Nhân quyền là lợi ích chung vì nó là bản chất vốn có của tất cả con người để khao khát tự do, bình đẳng và phẩm giá; và họ có quyền đạt được chúng. Cho dù chúng ta có thích hay không, tất cả chúng ta đều được sinh ra trong thế giới này như một phần của một gia đình nhân loại vĩ đại. Người giàu hoặc người nghèo, có trình độ học vấn hoặc không có học thức, thuộc quốc gia này hay địa phương khác, theo tôn giáo này hay tôn giáo khác, gắn bó với hệ tư tưởng này hay kia; cuối cùng, mỗi người cũng chỉ là một con người giống như mọi người khác. Tất cả chúng ta đều mong muốn hạnh phúc và không muốn đau khổ.
Một số chính phủ đã cho rằng, các tiêu chuẩn nhân quyền được quy định trong Tuyên bố về Quyền con người là những biện pháp của phương Tây và không áp dụng cho Châu Á và các phần khác của Thế giới Thứ ba vì sự khác biệt về văn hoá, phát triển kinh tế xã hội. Tôi không chia sẻ quan điểm này và tôi tin rằng đa số những người bình thường cũng không ủng hộ nó. Tôi tin rằng các nguyên tắc được đưa ra trong Tuyên ngôn thế giới về quyền con người tạo thành một điều gì đó giống như một luật tự nhiên mà mọi người và chính phủ phải tuân theo.
Tôi được khuyến khích bởi sự quan tâm rộng rãi về việc vi phạm nhân quyền dù ở Tây Tạng hay bất kỳ nơi nào khác của Thế giới. Mọi người ở khắp nơi đã nhận ra tầm quan trọng và giá trị lớn lao của nhân quyền. Nó không những giúp ích làm giảm bớt sự đau khổ cho nhiều, mà nó còn là dấu hiệu của sự tiến bộ và sự phát triển của con người. Tôi cảm thấy rằng mối quan tâm về vi phạm nhân quyền và nỗ lực bảo vệ nhân quyền là một phục vụ tuyệt vời cho con người của cả thế hệ hiện tại và tương lai.
Vì chúng ta chỉ mới đi được một năm vào buổi bình minh của thế kỷ 21, chúng ta thấy rằng thế giới đang trở thành một gia đình toàn cầu. Chúng ta đang xích lại gần nhau nhờ những tiến bộ đáng kể trong khoa học và công nghệ, cho phép chúng ta chia sẻ thông tin ngay tức khắc, và do những vấn đề nghiêm trọng và phổ biến của quá tải dân cư, suy giảm tài nguyên thiên nhiên và cuộc khủng hoảng môi trường đang đe doạ nền tảng của sự tồn tại của chúng ta trên hành tinh này. Nhân quyền, bảo vệ môi trường và bình đẳng về xã hội và kinh tế đều liên quan đến nhau. Trong tất cả các vấn đề này, tôi tin rằng một ý thức trách nhiệm chung là chìa khóa cho sự tồn tại và tiến bộ của con người. Nó cũng là nền tảng tốt nhất cho hòa bình thế giới và thúc đẩy nhân quyền cùng văn hoá chính trị về bất bạo động và đối thoại trong việc giải quyết các xung đột của con người.
Tóm lại, tôi muốn nhân cơ hội này để đặc biệt tán thán và bày tỏ sự ngưỡng mộ sâu sắc và tôn trọng các nhà bảo vệ quyền con người ở khắp nơi trên thế giới. Những người này đang thực sự tạo ra sự khác biệt trong cuộc sống của người dân bằng cách chứng minh bằng tư liệu về sự lạm dụng nhân quyền và làm việc để giúp giảm bớt những tình trạng này. Tôi cho rằng làm việc về nhân quyền hoặc sự tuyên truyền tích cực cho nhân quyền là một loại thực hành tâm linh. Bằng cách bảo vệ những người bị bức hại vì chủng tộc, tôn giáo, dân tộc hoặc hệ tư tưởng của họ, bạn thực sự đóng góp để hướng dẫn gia đình nhân loại của chúng ta tiến đến hòa bình, công lý và nhân phẩm.
Dharamsala,
ngày 7 tháng 12, 1998